Radio : khi cánh hồng còn thắm
Posted: Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013 by Unknown in
0
(Truyện tình yêu hay) – Em biết mình không phải cô gái ngoan hiền. Em đủ ngang bướng để tranh cãi với anh, để bảo vệ quan điểm của mình và yên ổn trong cái sở thích tự do quái đản.
Em biết mình chẳng có gì, chẳng làm được gì cho chính bản thân em, cho cái đầu óc lúc nào cũng ngập trong những suy nghĩ hỗn loạn. Em không đủ thời gian để yêu thương chính bản thân mình. Em không đủ thời gian để nói với anh một câu nói yêu thương như bao cô gái khác.
Em cũng biết mình khiến anh nhiều khi nghi ngờ, đôi khi là hốt hoảng. Rằng em có yêu anh khi tất cả những gì em thể hiện, những gì anh nhận được, nó lạ và lạnh quá.
Nhưng anh đâu biết phải không?
Anh biết không, em có muôn vàn lý do để khiến mình luôn đúng, trong mọi chuyện. Chỉ để anh vì em mà nhường nhịn, sau đó chính em sẽ cúi đầu hối lỗi. Chỉ là em muốn biết với anh, em và sự tự tôn của chính mình, anh sẽ chọn ai?
Đôi khi em biết mình vô lý nhưng vô lý hơn, là em muốn yên tâm với chính mình, rằng anh sẽ yêu em nhiều như thế nào, lâu như thế nào, chỉ là một cách để mình cảm thấy được an ủi vì những vụn vỡ đã qua là những vết cắt còn mãi trong lòng.
Anh biết không, anh cảm thấy em lạnh lùng, em vô tâm…Anh buồn, anh vui, anh bức bối trong lòng.
Em chỉ đứng nhìn và mỉm cười và đơn thuần là chẳng làm gì. Chẳng an ủi, chẳng khuyến khích động viên. Vì em không biết phải an ủi, phải động viên, phải nói gì để những cảm xúc trong anh dịu lại.
Em dở tệ việc biểu lộ cảm xúc của mình ra ngoài, em dở tệ việc có thể làm ai đó thôi buồn.
Dở cả việc để anh biết rằng em luôn bên anh.
Và anh biết không? Cả khi những lúc em muốn ở một mình. Là những lúc cảm xúc trong em rối loạn, là khi em không biết mình đang phải đối đầu với điều gì. Suy nghĩ về anh duy nhất mà em có được, là phải làm sao bảo vệ anh khỏi những cảm xúc tồi tệ đó của mình.
Đôi khi em bất ngờ và đột ngột.
Đôi khi rối trí, em làm tổn thương anh.
Vậy thì làm sao em dám đối diện với anh, khi trong lòng em đang là một ác quỷ?
Đôi khi em muốn là một cô gái bình thường. Yêu anh với bao tình yêu bình thường nhưng ấm áp. Không phải là những gì mà con người ta ca tụng về chúng em. Rằng mãnh liệt, rằng dữ dội, rằng đặc biệt hơn hết thảy mọi điều?
Em chỉ đơn giản muốn tình yêu em trao anh, như đóa thạch thảo tím ngát bình dị.
Và em lại trao anh một bông hồng đỏ thắm.
Nhưng một bông hoa đẹp, chẳng phải luôn có gai nhọn sao anh?
Em nhiều khi biết những chiếc gai đâm anh đau như thế nào. Em cũng biết anh phải mỉm cười chịu đựng như thế nào mỗi khi bị những chiếc gai kéo da rách toạch….
Em biết hết. Biết hết. Nhưng em chỉ có thể lặng lẽ đứng nhìn, xoa dịu nỗi đau của anh bằng một tình yêu rực cháy.
Vì em còn biết làm gì khác đâu. Em vô dụng thế đấy. Ngay cả phải cố gắng như thế nào để anh không đau nữa, em cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.
Đôi khi em sợ. Có khi nào, anh sẽ vì những chiếc gai mà buông tay? Khi cánh hồng còn rực thắm?
Gửi từ nguyễn Nguyễn Kim Chi email nguyenkimchi261292@
Thì thầm số 238 được thể hiện qua giọng đọc Nhím Xù và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(Theo NhacVietPlus)