Posted:
Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014
by Unknown in
Nhãn:
sức khỏe
Chị Trần Thanh Hương là người Canada gốc Việt, có 2 con trai là Jordan (7 tuổi) và Jason (5 tuổi), cả hai cháu bé đều khám phá tự kỷ từ sớm nguyen nhan cua ung thu vu. Một năm qua, gia đình chị đã chuyển về Việt Nam nhà ở để thuận lợi cho việc chữa trị của hai bé.
Chị Hương nhớ lại: “Jordan được phát hiện tự kỷ vào năm 3 tuổi nguyen nhan cua ung thu vu. Biểu hiện của bé là cứ xếp hình khối thành một dãy dài, phá đi rồi xếp lại y như rằng cũ, xếp hoàn tất lại phá. Bé cứ im lặng ngồi chơi một mình như thế và còn nhiều hành động khó hiểu khác. Bác sĩ gia quyến khuyên tôi đưa Jordan đến gặp chuyên viên tâm lý và họ kết luận con tôi bị tự kỷ.
Ban đầu, tôi thực sự bị sốc. Tôi đã lẻn tránh con để khỏi nhìn thấy những việc con làm trái ý mình. Tôi tìm đọc các tài liệu trên mạng nhưng những bài viết đó chỉ cho hay tự kỷ là thế nào chứ không chỉ dẫn tôi cần phải làm gì”.
Chị Trần Thanh Hương và 2 con trai Jordan và Jason (phải) - (Ảnh do nhân đánh vật cung cấp)
Chị Hương gửi con vào trường đời hòa nhập (học cùng với trẻ bình thường) nhưng giáo sư đông học sinh, chẳng thể dành nhiều thời điểm cho Jordan. Rồi chị tìm được một khóa học dành cho bố mẹ có con tự kỷ ở Mỹ, cả hai vợ chồng cùng đăng ký học. Về nhà phố thử tiến hành với con, chị phấn khởi khôn xiết vì đã tìm ra lối đi đúng. Chị Hương nhớ như in câu trước tiên Jordan nói với chị: “Open door” khi bé muốn ra ngoài chơi.
Bác sĩ gia đình khuyên chị nên thẩm tra cả bé Jason. Chị vô cùng sửng sốt trước thành tựu Jason cũng bị tự kỷ như anh trai mình. Tuy nhiên, lần này chị tĩnh tâm hơn vì đã có sự trải nghiệm với con đầu lòng.
Cả hai vợ chồng đều giảm bớt công việc để ở nhà mặt phố trị liệu cho con. Cần có thêm nhiều người tham gia công việc “trường kỳ kháng chiến” này, vì vậy, anh chị đồng ý chuyển về Việt Nam sinh sống để có họ hàng phụ giúp.
Trong ngôi nhà phố trên đường Lý Tự Trọng (quận 1, TPHCM), anh chị dành 2 phòng để các con chơi đùa. Tuy sống chung nhà mặt phố nhưng Jordan và Jason không chú ý đến nhau, đồng thời mỗi bé có sở thích riêng nên 2 căn phòng được cha nội trí những món đồ chơi khác biệt. Mỗi ngày, hai vợ ông xã và người nhà chia thời khóa biểu vào chơi cùng hai trẻ.
Chị Hương chia sẻ: “Nếu đưa bé đến lớp theo mô hình một cô kèm cặp một bé thì bé chỉ học được 1 tiếng đồng hồ. Còn tại nhà, bé được học 4 tiếng mỗi ngày. Thỉnh thoảng, tôi đưa con đi thảo cầm viên để bé làm quen với thế giới bên ngoài”.
Theo chị Trần Thanh Hương, tự kỷ không phải là bản án suốt đời. Cha mẹ có con tự kỷ phải ngừng ví von con mình với đứa trẻ khác mà hãy chủ động bước vào thế giới của con mình.